Tuesday, 28 May 2013

Phần 1: Câu chuyện về cô gái và bình ga



Phần 1: Câu chuyện về cô gái và bình ga



Khi viết bài viết này, mình chỉ muốn chia sẻ suy nghĩ của mình về “Cách chọn hướng đi của giới trẻ” thông qua những ví dụ gần gũi nhất. Bắt đầu nhé!
co gai va binh ga take your backpack and go
Tại sao?


Bạn gái bạn nặng bao nhiêu cân? 40 – 45 – 50 hay 55 kg? Đó hẳn không phải là vấn đề với bạn khi bạn bế cô ấy trên đôi tay rắn chắc của mình. Chẳng có một người đàn ông nào không muốn bế người mình yêu như thế cả. Bạn đã xốc cô ấy lên và bế cô ấy với một tinh thần hứng khởi, bạn không kêu ca hay phàn nàn rằng cô ấy nặng quá và bạn không bê nổi. Tuy nhien, tôi có thể chắc chắn rằng bạn đã từng kêu ca rằng “Bình nước này nặng quá”, hay “Bình ga này nặng quá, bê không nổi đâu” – mặc dù bình ga hay bình nước đó chỉ có 20 cân (Chưa được một nửa người yêu bạn nhé ^^!). Vậy lý do là từ đâu?

Khi mình mang chuyện này ra nói cho bạn bè nghe, hầu hết chúng nó cười và bảo là bế gái thì sinh ra hooc môn, nên có sức khỏe để bế. Còn bình ga thì lấy đâu ra cái gì sinh hooc môn. À ừ cũng đúng thật! Một số cậu bạn khác thì bảo “gái nó là chất xúc tác cho cơ thể phản ứng sinh năng lượng”, ừ cũng đúng thật! Thế tại sao người yêu bạn lại là chất xúc tác cho chuổi phản ứng sinh năng lượng của bạn mà bình nước hay bình ga lại không thể? – Thật đơn giản phải không, vì cô ấy đưa lại cho bạn cảm hứng, bạn bế cô ấy với cả niềm yêu thương mãnh liệt.

Với công việc cũng vậy, xu hướng các bạn học chăm chỉ trong nhà trường cố đạt điểm cao và ra trường kiếm một công việc ổn định, lương cao. Không có gì xấu nếu bạn đam mê công việc bạn đang làm, nhưng hẳn là rất tồi tệ khi công việc bạn đang làm nó “Chán như một con gián!”. Lấy một ví dụ đơn giản là Bố tôi, ông là một người đam mê hóa học, muốn mở phòng thí nghiệm và nghiên cứu về hóa học, tuy nhiên, trong thời gian đang theo học trường đại học chuyên về môn Hóa thì bị gọi nhập ngũ (đấy là những năm chiến tranh chống Mỹ ở Vietnam). Tất nhiên gọi nhập ngũ thì làm sao mà trốn được, việc học bị bỏ qua một bên và Bố lên đường nhập ngũ, sau bao nhiêu năm tháng, Bố đã là sỹ quan cao cấp của quân đội nhân dân Việt Nam với số tiền lương cao, tuy nhiên, chưa một lần tôi thấy niềm vui công việc trong mắt ông. Sáng đi làm, tối về nhà, cuối tháng nhận lương, cứ thế thời gian đã làm oằn cong tấm lưng ấy. Tôi thường tưởng tượng hình ảnh ông trong áo blue, làm ở viện nghiên cứu, dù lương thấp thôi nhưng chắc ông sẽ vui và khỏe hơn nhiều. – Đó chính là chất xúc tác mà các bạn vẫn nói đấy.

Mình hoàn toàn không khuyến khích các bạn từ bỏ một công việc tốt và ổn định với mức lương bạn mong ước nhưng có bao giờ bạn thử tìm cách vượt rào và làm điều bạn muốn không? Nếu bạn đã 30 hay hơn nữa thì hãy cứ giữ những công việc bạn đang làm và cố gắng tìm thấy niềm vui trong đó, nó tốt hơn là làm lại từ đầu. Nhưng nếu bạn chưa 30, hãy dẹp bỏ những thứ làm bạn thấy chán nản, hãy nộp đơn xin nghỉ việc ở cái công ty không mang lại cho bạn niềm vui. Hãy thử đi – 1 lần trong đời để không phải hối tiếc.

Be continued…

Thursday, 23 May 2013

Tôi yêu đất nước Việt Nam


Tôi yêu đất nước của chúng tôi
Mặc dù có những chuyện lạ đời
Có những chuyện mà tôi không hiểu
Nhưng mà ngày ngày chứng kiến thôi

Có một anh chàng rất giỏi giang
Bên kia địa cầu - vừa mới sang
Tổ chức hội thảo nơi rộng rãi
Chen lấn đi xem xếp từng hàng

Chuyện đó cũng chẳng có gì sai
Anh chàng này thực sự có tài
Có một nghị lực đam mê sống
Tôi thích anh ấy - cũng như ai...

Nhưng tôi chỉ hơi thấy lạ thôi
Chuyện này cũng có ở nước tôi
Hiệp sỹ Công Hùng - 30 tuổi
Anh vừa chia tay với cuộc đời

Công Hùng cũng thực sự rất hay
Cũng đầy nghị lực sống từng ngày
Cũng giúp được bao người khốn khổ
Cũng là một số phận không may

Hôm nay đọc được tin thế này
Có thằng rao bán vé trên đây
Vé xem chàng Mỹ sang nói chuyện
Bán 500 ngàn là trao tay

Thế là tôi chợt nhớ đến anh
Chỉ sống 30 cái xuân xanh
Đám ma anh buồn trong lặng lẽ
Nhiều người tên anh cũng chẳng rành

st

Wednesday, 22 May 2013

Viết cho tuổi 22


Viết cho tuổi 22 (Source:From a Vietnamese blogger - i am not sure, but it's meaningful)
Viết từ trải nghiệm của chính mình. Có cảm đồng cảm với mình không?
1. Là năm mà sức khoẻ của bạn ở ngưỡng cao nhất. Khoa học chứng minh rằng tuổi 22 là tuổi mà quá trình trao đổi chất ở cơ thể bạn phải nói là hoàn hảo. Bạn có thể ăn nhậu với đám bạn thâu đêm mà sáng hôm sau vẫn có thể tỉnh như sáo đi làm. Bạn có thể dành hết tiền đi du lịch để rồi ăn mỳ tôm cả tháng mà vẫn chẳng xi nhê gì. Vậy nên, hãy tận dụng nó mà quậy tưng bừng đi. Hãy tận dụng nó để thử tất cả những thứ mà bạn luôn muốn thử. Hãy tận dụng nó để leo những đỉnh núi mà bạn luôn muốn leo.
2. Là năm bạn được quyền vấp ngã và đứng dậy. Bạn được phép phạm sai lầm, được phép đưa ra những quyết định tồi tệ, được phép liều, được phép dại dột. Bạn được phép để một kiểu tóc thật ngố không hợp với mình, được phép yêu nhầm người, được phép dốc hết tiền tiết kiệm để theo đuổi một kế hoạch điên rồ. Mới bước chân vào đời, bạn làm gì đã có gì đâu mà mất? Nếu mọi chuyện ổn, bạn đạt được điều gì đó. Nếu mọi chuyện không ổn, bạn học được một điều gì đó. Chẳng ai trách bạn cả vì dù sao thì bạn cũng mới chỉ 22 thôi mà.
3. Là năm vô cùng quan trọng để bạn học hỏi. Bạn không còn là một cô bé, cậu bé sinh viên hỏi cái gì cũng không biết nữa rồi. 22 tuổi, chúng mình cần phải biết phân biệt một vài loại rượu, phải biết mua quà gì cho ai nhân dịp gì, phải biết vài bản nhạc cổ điển, phải biết viết một CV đàng hoàng, phải biết viết một lá thư tử tế cho sếp. Con gái phải biết trang điểm, con trai phải biết mặc vest, thắt cà vạt. Lớn rồi đấy, 22 rồi đấy.
4. Cách duy nhất để biết mình thức sự muốn gì là thử, và không có năm nào tốt hơn để thử những lựa chọn khác nhau như năm bạn 22 tuổi. Bạn có thể thử những công việc khác nhau cho đến khi tìm được công việc mình yêu thích. Bạn có thể thử sống ở một thành phố khác, đất nước khác để tìm thấy nơi nào mình thích, và quan trọng hơn, để có thể nhìn lại chính quê hương của mình bằng một con mắt khách quan hơn. Bạn có thể thử yêu tùm lum cho đến khi tìm được người phù hợp với mình. Không thử sao biết?
5. Là tuổi mà bạn được phép thoả sức ước mơ và theo đuổi nó mà không sợ bất cứ rào cản nào. Trước đó? A ha, bạn còn phải đi học. Sau đó, bạn đã một công việc ổn định, hay tệ hơn, một gia đình và vài đứa con. Không phải mình lên án chuyện lập gia đình, nhưng sự thật là bạn không thể ích kỷ theo đuổi đam mê bản thân khi đã gánh trên vai một núi trách nhiệm. 22 có lẽ là năm duy nhất bạn là người lớn nhưng lại chưa phải chịu trách nhiệm của người lớn.
6. Vậy còn trách nhiệm với gia đình thì sao? May thế, vì 22 tuổi là năm bạn vừa mới tốt nghiệp đại học, đồng nghĩa với việc bạn vừa mới bắt đầu sự nghiệp, đồng nghĩa với việc gia đình cũng sẽ thư thả với bạn hơn. Bố mẹ sẽ thông cảm với việc bạn không kiếm được nhiều tiền. Bố mẹ sẽ thông cảm với việc bạn không được chu đáo trong những ngày lễ tết. Tin mình đi, hiếm có năm nào mà bố mẹ sẽ tạo điều kiện giúp đỡ cho bạn như năm bạn 22 tuổi.
7. Là năm cột mốc đánh dấu sự chuyển biến giữa “thế giới bạn vẫn biết” và “thế giới thực”. Bạn sẽ nhanh chóng nhận ra rằng những gì bạn học được trên ghế nhà trường và những gì bạn sắp phải đối mặt là hoàn toàn khác hẳn nhau. Bạn sẽ có những cú sốc đầu đời, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc bạn sẽ học được những bài học quý giá sẽ theo bạn đi suốt cả cuộc đời.
8. Là năm bạn nhận ra rằng mình còn 3 năm nữa để đạt mốc 25, mốc mà phần lớn chúng ta có những mục đích to tát để thực hiện. Mình muốn đi bao nhiêu nước trước năm 25 tuổi, muốn nói bao nhiêu thứ tiếng trước năm 25 tuổi, muốn để dành được bao nhiêu tiền trước năm 25 tuổi. 22 tuổi, bạn nhìn vào những mục tiêu đó và thở phào: “Mình vẫn còn những 3 năm để thực hiện nó cơ mà.”
9. Là năm bạn bắt đầu nghĩ đến chuyện lập gia đình. Không còn nữa tình yêu không bờ không bến tuổi sinh viên. Cả hai đứa đã bắt đầu đi làm rồi đấy, các cụ ở nhà cũng đã bắt đầu giục có cháu bế rồi đấy. Bỗng dưng, bạn nhìn người trong mơ bạn dưới một lăng kính khác. Nhưng đừng vội, bạn mới có 22 tuổi. Đừng sa vào cái bẫy lập gia đình sớm để rồi lại ca cẩm: “Mình cũng muốn làm lắm nhưng bây giờ lại vướng một chồng/vợ và hai con.” Hãy tận hưởng cuộc sống người lớn độc thân đi đã nhé.
10. Là năm bạn kiếm được những đồng tiền đầu tiên, đồng nghĩa với việc là năm bạn nhận ra rằng kiểm được đồng tiền vất vả thế nào. Bạn biết trân trọng sức lao động hơn,  biết sử dụng đồng tiền khôn ngoan hơn, và quan trọng hơn, biết ơn hơn bố mẹ đã làm lụng nuôi nấng mình suốt 22 năm ròng. Tự nhiên thấy mình vừa nhỏ bé, vừa người lớn kinh khủng.
Vậy nên, những bạn đang và sẽ tuổi 22 hơn, hãy sống hết mình đi nhé. Đừng để tuổi 22 bay qua ngoài cửa sổ rồi mới chạy theo tiếc nuổi. Mình xin kết bằng một câu nói về tuổi 22 mà mình rất thích của Anthony Bourdain.

Monday, 20 May 2013

Write for 22!



Write for 22! (I translated this blog from a Vietnamese blogger, I just want to share this for everyone around the world!)

I am writing this blog based on my experience. Who’s with me?

1.       22 years old, a year of strength. The scientist proved that when you 22, metabolic processes in the body you have to say is perfect. You can eat and drink with your friends over and over, day by day, and next morning you are still perky to work! You can save money to travel and eat noodle all of month without any problem. So, take advantage of it and do what you wanna do. Take that advantage to try all of things that you wanna try. Take that advantage to climb on the mountain that you wanna conquer.
2.       22 years old, you can fall and stand up! You can make mistakes, you are allow to make worst decision, you are allow to do temerarious things, allow to be fool. You can own a fucking hair style, you are allow to love wrong person, allow to use all of your saving money to running a fucking terrible plan! 22, you walk in the new life, you have nothing to lose? If everything is Okay, you will get something, If not, you learn something from your mistake. No one blame you cuz you just 22!
3.       22, the important year for learning and sudying. You are not a little girl, little boy any more. 22, we need to know the taste of some wine, need to know what gift we should buy for who, for what occasion, need to know some classical music, need to know to write a clear CV, need to know how to write a letter for your boss. If you are a girl, you need to know make up, if you are a boy, you need to know wear Vest, tie. If you are Gay, I have no idea (Just kidding ^^!). You are 22!
4.       The only way to know what you need is “TRY”, and totally you can try too much when you 22. You can try many different jobs till you get the one you love. You can try to live in another city, another country to find out where do you like, and more important, to look back your country in your objective eyes! You don’t know if you don’t try. Right?
5.       22, you are allow to dream and go with it without any barriers. Before? Yes, you have to go to school. After that you get a job, or worse, a family and some kids. I do not say that get married is not good, but reality you cannot go with you dream when you take so much responsibility. 22, the only year you are adult but you no need to take the responsibility of adult!
6.       So, how about the responsibility with family? You are lucky, 22 years old, ‘ve just graduated University, it means that you begin you career, it means your family will has open communication with you. You parent will understand that you cannot get so much money in this time. Trust me! This time, 22, your family will help you through all they have.

     Be continuous...

Write for myself - Going to find goal of Life



Write for myself - Going to find goal of Life

Where are you right now? North America, Eu, Sri Lanka, or Vietnam? In fact, I really don’t care about that and I think you do. No matter what where you are as long as you are happy, it’s OKAY! You know, my little Sis, you are lucky coz you are free about space and time, you can control it so well. You have ability to go anywhere and you know how to survive. Don’t waste it!
I know you love travel so much, and I still know that you are running your own business. However, I have some advices for you:
No one can replace Parent


You are still young, you can go around the world, but remember that, Dad and Mum is old, their heath is not really good. They care for us so much, until now they are still support us by money. Till now, I cannot give them anything. You need to come home with them whenever you have free time. You know when you become father and mother you will understand what Dad n Mom did for you. Again, you are young, you strong enough to go with your dream, but sometimes don’t drunk in winning and forget the real life. Life is always changing, if you stop, you will lose everything. Wife and husband are partner, but not everything, but nothing and no one cannot replace Dad and Mom, they love us without and consider or agreement. – Remember that!
Believe in yourself

I write for you because I know that you are easy to lose the directions. Cannot blame you. We are easy to washed away by this life. It’s easy to keep doing what we are doing, it’s difficult to begin a new one. It’s easy to make yourself busy with daily work and forget to answer the most important question: “We are here, on this earth, for what?”
Everybody have their own way and their own choice, but there is a common point, that’s “You must believe in yourself”. Maybe out there, no one believe you, you must stand up and find the right way for you. Have a idiom I really like that “If no one trust you, just stand up and put them wrong!”
My dear Sis, poor you, do you feel lonely when you talk to yourself? Poor you because you don’t have any pattern, someone that you can ask: if they are in your situation, what will they do? You must make decision by your own, and take the responsibility with that. No one can understand you more than yourself. Just believe in your intuition.  Don’t know where do “intuition” come from, but I know that it is in your soul. Intuition will give you the ANSWER.
I really like an idiom of Australia, and I hope that it’s helpful for you whenever you lose:
“All of us is just a traveler go through this age, through this place. Our goal is watching, learning, growing, and loving… and finally, we come back home”.
So keep watching, learning, growing and love! One day, you will come back to the begin, it called “HOME”

                                                                                                  Love you
From a Sister inside you!